<p>Ngọn gió Lào cát trắng của đời tôi<br>
Tôi của cát của gió Lào khắc nghiệt<br>
<br>
Trong gió nóng những trưa hè ngột ngạt<br>
Mẹ ru tôi hạt cát sạn hàm răng<br>
Vừa lớn khôn tôi đã biết đào hầm<br>
Dưới bom đạn gió Lào vẫn thổi<br>
Và trên cát lại thêm cồn cát mới<br>
Cỏ mặt trời lăn như bánh xe<br>
Cuộc đời tôi có cát chở che<br>
Khi đánh giặc cát lại làm công sự<br>
Máu đồng đội và máu tôi đã đổ<br>
Trên cát này mà gió quạt vừa se<br>
Cây tôi trồng chưa đủ bóng che<br>
Bom giặc cắt lá cành tơi tả<br>
Củ khoai ở đây nhỏ hơn củ khoai cánh đồng màu mỡ<br>
<br>
Trái mãng cầu rám vỏ - gió đi qua<br>
Đọng nắng thôi, cát chẳng đọng mưa<br>
Bàn chân lún bàn chân thêm bỏng rát<br>
Giữa gió cát, giữa những ngày ác liệt<br>
Tôi nghĩ về tha thiết một màu xanh<br>
Một rừng cây trĩu quả trên cành<br>
Tôi vun gốc và tay tôi sẽ hái<br>
Nhà của tôi, tôi sẽ về dựng lại<br>
Ánh ngói hồng những gương mặt mai sau<br>
<br>
Em mới về em chưa thấy gì đâu<br>
Chỉ có cát và gió Lào quạt lửa<br>
Ngọn gió bỏng khi đi thành nỗi nhớ<br>
Cát khô cằn ở mãi hoá yêu thương<br>
Dẫu đôi khi tôi chẳng bằng lòng<br>
Với cái cát làm bàn chân rát bỏng<br>
Với cái gió làm chín lừ da mặt<br>
Mảnh đất cằn khoai sắn ít sinh sôi<br>
Tôi sẵn lòng đem hiến cả đời tôi<br>
Cho cát trắng và gió Lào quạt lửa</p>
<p>1969</p>
<p>---</p>
<p>* Ghi chú nội dung: Nội dung cảm nhận mà mình "kể chuyện" trong bài thơ hoàn toàn là cảm quan, suy nghĩ của cá nhân; không mang tính đúng sai hay áp đặt cho bất kỳ tư tưởng nào, ngoài những thông tin về mốc thời gian/lịch sử được kiểm chứng.</p>
<p>Quý vị và các bạn có thể góp ý/phản biện qua mail:
[email protected]. Chúc các bạn có những giây phút nghe thơ vui và thư giãn.</p>
<p>Poem Nguyen - Tiểu Thơ,</p>